online marketing The full Entertainment: Ngày thứ 6...

Ngày thứ 6...

16 thg 5, 2011



Nó lặng lẽ bước đi trên sân trường,lòng nặng trĩu.Mắt nó cứ hướng đi khắp phía như tìm 1 hình bóng quen thuộc.Dẫu bít có lẽ đã mất đi...vĩnh viễn...
-Mi!
Nó bỗng thấy tim đập nhanh,chỉ cần nghe thấy 1 tiếng gọi cũng có thể làm cho nó ngã gục xuống.Nó quay đầu lại,thầm ước mong sẽ lại đc thấy nụ cười đó
-Ơ!-Nó ngạc nhiên,chỉ đủ thốt lên 1 tiếng đó thui
-Sao ngạc nhiên vậy?Làm gì mà đi thẫn thờ thế?
-À, ừ.Có việc gì k?
-Thế cứ phải có chuyện mới đc gặp cậu à?
-Hì,tớ k có ý đó.
-Minh bít,ng Mi mún gặp bi giờ k phải là Minh và Minh cũng bk vừa đem lại nỗi thất vọng cho Mi.Xin lỗi
Nói rồi Minh bỏ đi,mặt buồn rầu.Nó cố gọi n k đc. Đâu phải nó có ý xua đuổi Minh đâu,chỉ là nó đang mong gặp hắn và bởi vì..hum qua Minh đã gián tiếp tỏ tình với nó.Nó đâu phải là kẻ vô tình đến mức có thể tỏ ra rất bình thường đối với ng mới nói thix mình hôm trc.Nó chán nản bước đi típ...
.....
2 tiết học trôi qua thật nặng nề.Nó chưa bao giờ cảm thấy chán học như vậy.Giờ ra chơi,nó cầm theo cuốn sách ưa thix lên sân thượng,nó mún tìm 1 k gian yên tĩnh để cho đầu óc đc thoải mái.Nó dang tay ra nhắm mắt lại tận hưởng làn gió mới.Chợt...ký ức của 2 ngày trước ùa về.Chính tại nơi đây,nó đã trao nụ hôn đầu cho hắn.Nụ hôn đó k phải đơn thuần chỉ là quà tặng.Nước mắt nó bỗng rơi...Nó thấy nhói đau ở lồng ngực...
....
-Đừng khóc nữa.Nè!
Nó giật mình quay sang bên cạnh.Nó k hề mơ,hắn đang đứng đó,ngay bên cạnh nó và chìa ra 1 tờ giấy.Nó thấy hắn như thiên thần kéo nó thoát khỏi địa ngục.N..nó k có lý do để đón nhận khăn giấy đó.Nó khẽ cúi đầu
-Sao vậy?Chê à?Thế để tao gọi Minh đem khăn giấy lên nha-Hắn nói,giọng có chút tức giận.
-Ê, ăn nói linh tinh gì vậy?Tại sao lại nhắc đến Minh?-Nó vội quay ra nhăn mặt nói
-Hơ,hẵng còn hổ báo lém,chưa đến nỗi nào...-Giọng hắn có chút trêu chọc
-Này,vừa vừa phai phải thui nhé. Đưa giấy đây!-Nó giựt tờ giấy trg tay hắn,lau đi những giọt nc mắt còn xót lại.
Hắn khẽ mỉm cười vì hành động quá trẻ con của nó.
-Ê!
-Gì?
-Chuyện tối qua...mày...mày có thể giải thix câu nói... đó đc..k?-Hắn ngập ngừng
Nó hơi bất ngờ.Giải thix thế nào giờ?
-Thế còn mày?Mày giải thix trc đi-May mà trg giây phút đó trí thông minh của nó đã được phát huy.
-Ơ..tao...tao hỏi mày trc mà.
-N tao hỏi mày sau mà
-Mày..phì-hắn bật cười vì cái tính ương ngạnh của nó.
Nó cũng mỉm cười,lòng bỗng nhẹ hẳn
-Ê,hum qua là hiểu nhầm đúng k?
-Uhm!-Nó nói kèm theo mấy cái gật liền
-thế...chuyện tao đánh nhau...mày có giận tao k?
-K giận sao đc?Nhìn mặt mày kìa,hẵng còn thâm tím vào
-mày..quan tâm tao sao?-hắn có chút ngạc nhiên
-Đừng tưởng bở...chẳng qua..tao...mày vẫn đang là bạn trai của tao thui.-Nó thấy bối rối
-uhm..n chỉ là giả vờ thui mà.Vẫn cần quan tâm nhau sao?-Hắn có chút hi vọng
-Ơ...Thui k nói chuyện này nữa
Cái cách nó gạt câu hỏi của hắn đi khiến hắn thấy vui.Rõ ràng mặt nó đang hiện rõ sự bối rối.
-Hì,hoà nha!-Hắn chìa ngón út ra. Đấy là cách bọn nó quy ước với nhau.Nó mỉm cười chìa tay ra ngoắc tay với hắn.
Rất đơn giản bọn nó đã làm hào với nhau...N liệu có đơn giản thiệt k???
....
Từ lúc giờ ra chơi,nó thấy vui hẳn,như vừa sống lại vậy.3 tiết còn lại với nó thật nhẹ nhàng, dễ hỉu.Giờ về nhanh chóng tới.Nó nhảy chân sáo xuống nhà xe.Bạn bè nhìn vào cứ tưởng nó khùng n nó kệ.Nó và hắn đã hẹn nhau cuối giờ đi ăn coi như giảm hoà. Đang đi nó bỗng thấy thấp thoáng bóng ai như hắn đứng dưới gốc cây.Nó chạy ra cười tươi.N nó chợt dừng lại vì phát hiện ra cạnh hắn còn có cả nhỏ Nga.Nó chỉ nghe kể về nhỏ này n có vẻ k phải là loại ng có thể chơi đc.Nó vẫn tiến đến.
Nhỏ Nga phát hiện ra nó mỉm cười đắc chí nói với hắn
-Nhân vật chính đã đến kìa!
Nó tiến tới gần,lạ thật,hắn vẫn quay lưng lại với nó.
-Ê!-Nó kéo tay hắn..n...hắn đã gạt phăng tay nó ra...1 cách k thương tiếc...
Nó sững ng nhìn vào ánh mắt đầy lửa của hắn đang chằm chằm nhìn nó.
-Mày...sao vậy?-Nó thấy hơi sợ
-Còn hỏi sao ư?Cậu cũng gan ghê,dám lừa hotboy của trường cơ đấy.-Nhỏ Nga nói với giọng mỉa mai
-Lừa?Tớ lừa cậu cái gì?-Nó k buồn nói chuyện với Nga mà nhìn hắn hỏi.
-Lại còn chối sao?Mày đừng giả bộ ngây thơ nữa-hắn vẫn k lên tiếng,chỉ có nhỏ Nga trả lời nó
-Cậu im đi! Đây là chuyện riêng của chúng tôi,k khiến cậu tham dự vào!-Nó quát lớn nhìn nhỏ Nga ánh mắt tức giận làm nhỏ có hơi lạnh sống lưng.
-Chuyện riêng,chúng tôi.Hơ,cậu đóng kịch giỏi ghê!-Nhỏ nói giọng đầy mỉa mai
-Cậu nói cái quái gì vậy?-Nó bắt đầu thấy bực
-Vẫn giả vờ đc à?Cậu k phải giả vờ iu Hiếu để trị cậu ta chứ?
Nó cảm thấy hơi giật mình...giả vờ...
-Sao?Vẫn k nhận chứ gì?Yên tâm tôi có bằng chứng đàng hoàng mà
Nói rồi nhỏ bật máy điện thoại lên,1 đoạn ghi âm đc phát ra...và đó chính là...:"Cô bk hết rồi,em chỉ giả vờ iu Hiếu để trị cậu ta chứ gì...."Toàn bộ cuộc nói chuyện của nó với cô hiệu phó hôm qua đã bị nhỏ Nga thu hết.Nó sững sờ và đặc biệt cái câu"vâng đúng ạ" của nó lại càng thêm khẳng định cái bằng chứng k thể chối cãi kia.Nó quay qua khẽ liếc hắn.Hắn nhìn ra xa xa, ánh mắt lộ rõ sự thất vọng và cái im lặng của hắn càng làm nó sợ...
-Cậu trả lời sao đây?-Nhỏ Nga vẫn cố ép nó đến chân tường
-Thôi đủ rùi.Cậu về trc đi,chúng tôi cần nói chuyện riêng-Cuối cùng hắn cũng lên tiếng
Nhỏ Nga mỉm cười ranh mãnh nhìn nó rồi tạm biệt hắn ra về.Nó và hắn đứng đó,2 ng im lặng, đến thở cũng thấy khó nhọc
-Tao.. mày nghe tao nói đã này...
-Thui k cần giải thix đâu.Tao bk tao với mày ngay từ đầu chỉ là giả vờ thui.Chỉ là mấy ngày qua tao đã..quá hi vọng vào 1 thứ k có thực.Ngày mai là ngày cuối cùng rùi đấy!-Hắn nói 1 mạch rùi bỏ về,mặc kệ nó đứng đó gọi.
Nó bất lực nhìn theo bóng hắn tan dần vào ánh hoàng hôn.Nó mún chạy theo n...chân nó như đóng băng.Từng lời,từng lời hắn nói như mũi kim châm vào tim nó. Đau lắm!
........
Tối,nó chẳng mún học bài,ngồi trên giường nhìn vào màn hình điện thoại, đợi mong cái máy nó sẽ lại rung lên.Nó đang khóc..khóc k bk bao lâu rùi.Nước mắt của nó k mặn chát mà lại đắng,rất đắng. Đắng vì sự thật. Đắng vì hối hận quá muộn màng. Đắng vì nó đã mất hết rùi. Đắng vì tim quá đau.Nó ước gì thời gian quay lại,k phải là quay lại ngày hôm qua mà là quay lại 2 năm trc,hồi nó và hắn còn chơi thân hồi cấp 2.Hồi đó vui bít bao.Nó mún quay lại để làm lại lần nữa.
Cái buổi liên hoan chia tay năm lớp 9,nó đã hứa với bản thân nhất định sẽ nói sẽ nói thật lòng mình cho hắn bk,kể cả kết quả có ra sao.N..nó đã quá nhút nhát,nó đã k nói lời yêu với hắn và để bây giờ con tim phải đau.Nó thấy mình thật ngu ngốc!Nó hận bản thân!
"Rừm..rừm..."
Cuối cùng điện thoại trên tay nó đã rung.Nó lau vội vàng nc mắt lòng hồi hộp mong chờ nhìn vào màn hình.N nó lại thất vọng ngay,k phải là hắn mà là Duy
-Alo?-Nó nhấc máy trả lời mệt mỏi
-Mi hả?Cậu đến đây mau đi.-Duy có vẻ đang rất gấp
-Tại sao?
-Hiếu...nó...
...Nó vội vàng thay quần áo rùi chạy vọt ra khỏi nhà chỉ kịp bảo lại với bố mẹ ra ngoài 1 lúc.Nó gọi taxi đến và nhảy vọt lên xe nói nhanh
-Đến vũ trường Crazy,chạy nhanh lên!
Duy vừa gọi điện báo nó rằng hắn đang uống rượu,say khướt rùi mà nhất định k chịu về.Bọn Duy chịu thua đành gọi nó đến giúp.Nó lo cho hắn lắm,liệu có phải tại nó mà hắn như vậy k?Nó chả nghĩ nhìu chỉ mún lao đến chỗ hắn thật nhanh.
Nó đứng trc cửa vũ trường,bên trong nhạc ầm ỹ như mún làm nổ tung đầu nó lên.Đang lúng túng k bk có nên vào k,chỗ này nó k quen cho lắm thì bỗng Duy chạy từ trong ra kéo tay nó nói vội
-Nhanh lên,thằng Hiếu đang ở trong đó
Nó chả nói gì chỉ bk chạy theo Duy.Cả vũ trường ồn ào,tiếng nhạc hoà cùng người đang lắc điên cuồng trên sàn.Nó thấy đầu hơi nhức,17 năm nó mới bc chân vào vũ trường đúng 2 lần nên nó chả thể quen nổi k khí trg đây.Với lại lúc này đầu nó đang đặc kín những suy nghĩ bộn bề nữa.K bk hắn sao rùi?
-Ê,thằng Hiếu ở đằng đó đấy,cậu ra đi!-tiếng Duy làm cắt ngang dòng suy nghĩ của nó
Nó nhìn theo hướng Duy chỉ,à,hắn đang ngồi kia,bên cạnh có thêm mấy chai bia nữa.Nó liền tiến tới ngồi xuống trc mặt hắn.Hắn đang mải mê uống,chả để ý đến xung quanh,chả bk ai đang ngồi trc mặt mình nữa
-Đừng uống nữa!-Nó ra lệnh
Lúc này nghe giọng nói quen thuộc,hắn như bừng tỉnh ngước lên.mặt hắn lộ rõ vẻ ngạc nhiên,sửng sốt.
-...Mày...mày...sao mày..lại..ở đây?-Hắn hỏi
-Sao k đc ở đây?
-Ừ,mày mún ở đâu chả đc.
-Cái giọng gì vậy?
-Giọng gì kệ tao!-hắn có vẻ tức tức
-Mày...k nói nhìu-Nó giằng lấy chai bia trong tay hắn nói-K đc uống nữa
-Kệ tao,mày có quyền gì cấm tao?
-Có,tao là bạn gái mày.Mày nên nhớ mai mới là ngày kết thúc hợp đồng!
Hắn có pha chút ngạc nhiên rùi nét mặt bùn hẳn
-Hỏi thật,từ đầu đến giờ chỉ là giả vờ à?-Giọng hắn nghe nặng trĩu
-Tao....chuyện đó để nói sau đc k?giờ mày đang say k nói chuyện nghiêm túc đc
-có gì mà k nói đc?Tao đã say đâu.
-K nói nhìu.Tao k cho mày uống nữa
-Trả cho tao-Hắn chìa tay về phía nó đòi lại chai bia
-Không!
-Mày có trả k?
-Không!
-K trả chứ gì?K trả thì....
-Thì sao?
-Thì..thì...thì thui.Tao lấy chai khác uống
-Phì
Tuy đang giận hắn thật n nó vẫn phải bật cười vì câu nói đó.Nó ngẫm lại bỗng nhận thấy hắn luôn là ng làm nó cười đc.
-Vô duyên,cười gì mà cười-hắn cốc yêu nó.
-Á!Đau!-nó nhăn mặt kêu
Hắn chả nói gì nhìn về phía xa xa.K khí bỗng yên lặng lạ
-Chuyện nhỏ Nga nói...
-Đó có phải là thật k?-hắn cắt ngang lời nó.Nó liếc hắn 1 cái,mặt hắn vẫn lạnh lùng nhìn ra xa xăm.Nó cũng quay ra chỗ khác trả lời
-Là thật.N tao nói vậy với cô vì....vì....
-Vì sao?
-Vì...vì tao mún xin cô tha cho mày.Tao cũng k có nghĩ ra đâu,tự dưng cô nghĩ ra chuyện đó và gợi ý cho tao lun...nên tao mới nói như vậy...để mày k bị đình chỉ học tập-Nó nói 1 mạch
Hắn nghe xong giật mình nhìn nó,ánh mắt nửa tin nửa k tin.
-Mày...vì tao sao?Là thật sao?
-tao k mún cố giải thix gì cả.mày có thể tin vào tình bạn mười mấy năm của chúng ta thì cũng có thể tin vào tao.Tùy mày...
-Tao tin!Tao tin mày-Hắn nhìn thẳng vào mắt nó,đôi mắt đó ẩn chứa nhiều điều lắm.Nó hơi giật mình,bỗng thấy tim đập rộn ràng...
-Hì,cảm ơn mày!-Nó mỉm cười
-tao sẽ luôn tin mày,bởi vậy đừng bao giờ lừa tao nha!
-Ừ,tao hứa
Nói rồi nó đưa ngón út ra,hắn nhìn nó rùi mỉm cười cũng đưa tay ra ngoắc tay với nó.Lòng cả 2 bỗng nhẹ tênh,vui vui và thoải mái nữa.Từ nhỏ đến giờ,tụi nó chưa giận nhau quá 1 ngày bao giờ đc.
Sau đó nó nhờ bọn Duy đưa hắn về nhà còn mình bắt xe taxi về.hắn đòi đưa nó về n tại vẫn còn say nên đành thôi.Nó về đến nhà,bị bố mẹ chất vấn đủ chuyện,may mà nó đã nhờ nhỏ bạn gọi điện nói dối xin cho nó sang nhà nhỏ để bàn chuyện trường rất gấp.Nó thoát chót lọt và mệt mỏi đi lên phòng.Vừa chuẩn bị lên giường đi ngủ thì nhận đc tin của hắn
-Chúc ngủ ngon,vợ iu!
Nó mỉm cười nhắn lại,tim bỗng đập nhanh.....Nó chìm vào giấc ngủ với nụ cười tươi.
http://matcuoi.com                                            NEXT THU7



0 Responses to "Ngày thứ 6..."

Leave a Reply

Thông báo!
Comment của bạn sẽ bị xóa nếu vi phạm những điều sau:
1:Chèn liên kết.
2:Nội dung gây khó chịu cho người khác đọc

Người theo dõi

Quảng cáoQuảng cáo